Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (768.24 KB, 39 trang )
Độ lợi (Gain) (1): Định nghĩa/ Khái niệm cơ bản
Độ lợi tuyệt đối của anten (ở một hướng cho trước) được định nghĩa như
là tỉ số của của cường độ bức xạ trên cường độ bức xạ đo được nếu công
suất nhận bởi anten được bức xạ vô hướng.
Độ lợi tương đối của anten (ở một hướng cho trước) được định nghĩa là tỉ số độ
lợi công suất của ở hướng cho trước trên độ lợi công suất của anten tham khảo
ở hướng đó.
Trong hầu hết trường hợp anten tham khảo là anten vô hướng ko tổn hao:
Độ lợi (Gain) (1): Công suất bức xạ vô hướng
tương đương EIRP
EIRP: Equivalent Isotropically Radiated Power là tổng cơng
suất mà nó được bức xạ bởi anten vơ hướng. Cường độ
bức xạ của nó bằng với cường độ bức xạ của một anten
đang xét
EIRP = 4π Umax = G Pin
Độ lợi (2): độ lợi và hệ số hướng tính
Khi hướng
khơng xác định
được, thì độ lợi
cơng suất được
tính ở hướng
có bức xạ lớn
nhất.
Độ lợi (2): độ lợi và hệ số hướng tính/ cơng thức
tính
Ta xét hai loại độ lợi:
Độ lợi (G) và độ lợi
tuyệt đối (Gabsolute)=
G(abs).
Hiệu suất bức
xạ của anten
Độ lợi (2): Độ lợi tuyệt đối Gabs
NX: Nếu anten có phối hợp trở kháng với đường
truyền Γ = 0, ta có G = Gabs.
Thực tế, ta chỉ nói tới độ lợi anten G, thường thì độ
lợi max (Gmax).
Độ lợi (3): độ lợi từng phần
Tương tự hệ số hướng tính từng phần cho các thành phần trực giao, độ lợi từng
phần:
Với
Tính theo dB:
Độ lợi (3): Cơng thức gần đúng
So sánh độ lợi công
suất của một số loại
anten