Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.13 MB, 154 trang )
làng. Cùng với đó, các doanh nghiệp đã tuyển chọn nhân viên có trình độ,
tay nghề đi tham quan, học tập nâng cao trình độ và tuyển cán bộ đã qua đào
tạo tại các trƣờng nghiệp vụ Trung ƣơng.
Bên cạnh đó, các loại hình du lịch đã đƣợc mở rộng, trong đó đặc biệt
quan tâm đến loại hình du lịch văn hoá gắn liền với các lễ hội dân tộc.
Ngành Thƣơng mại và Du lịch tỉnh Lào Cai đã phối hợp với Sở Văn hoá
thông tin thể thao - đơn vị trực tiếp thực hiện là phòng Văn hoá thông tin thể
thao huyện Sa Pa tổ chức một số lễ hội dân tộc, mang đậm bản sắc văn hoá
của các dân tộc, nhƣ: lễ hội xuống đồng ở Tả Van..., tổ chức các đội văn
nghệ trong các bản làng dân tộc phục vụ nhu cầu văn hoá văn nghệ của du
khách. Đồng thời, nghiên cứu, xây dựng và mở rộng tuyến du lịch leo núi
Phan xi păng, làng văn hoá các dân tộc... Trong công tác quy hoạch và đầu
tƣ du lịch, UBND huyện Sa Pa đã phối hợp cùng IUCN (tổ chức bảo tồn
thiên nhiên thế giới) và tổ chức phát triển Hà Lan điều chỉnh lại dự án phát
triển hỗ trợ du lịch bền vững tại Sa Pa, tranh thủ đƣợc nguồn vốn từ tổ chức
tài trợ tập đoàn FORD, tiếp tục thực hiện giai đoạn II của dự án tại Sa Pa
trong thời hạn 3 năm (2001 - 2003).
Bên cạnh sự đầu tƣ của Nhà nƣớc, của các tổ chức quốc tế, các
doanh nghiệp du lịch ở Sa Pa cũng phát huy nhiều nguồn lực, đầu tƣ mới và
nâng cấp cơ sở vật chất, nâng cao chất lƣợng sản phẩm du lịch và kinh
doanh có hiệu quả. Từ đầu năm 2000, các công ty Du lịch, Xổ số kiến thiết,
Xuất nhập khẩu đã tiếp tục đầu tƣ thêm phƣơng tiện vận chuyển khách du
lịch, khởi công cải tạo nhà Chủ Cầu - Sa Pa (một biệt thƣ có từ thời Pháp)
thành khách sạn với kinh phí 4.600 triệu đồng. Công ty Xổ số kiến thiết tiếp
tục thực hiện dự án khu du lịch Hàm Rồng, trong đó có xây dựng làng văn
hoá dân tộc, thành lập đội văn nghệ dân tộc biểu diễn các tiết mục khèn
78
H'mông, múa xoè, nhảy xạp và các bài hát đặc sắc của các dân tộc vùng Tây
Bắc, đƣa vào phục vụ khách du lịch.
Để từng bƣớc tạo lập nguồn thu ổn định và hợp lý cho ngân sách
huyện trong những năm tới và kịp thời đầu tƣ tôn tạo và bảo vệ những cảnh
quan thiên nhiên, tận dụng triệt để tiềm năng du lịch trên địa bàn, quản lý du
lịch có tổ chức và có hiệu quả, ngày 11/9/2001, UBND huyện Sa Pa đã lập
phƣơng án thu phí đƣờng du lịch Hoàng Liên Sơn.
Trƣớc mắt, đƣờng du lịch Hoàng Liên Sơn đƣợc giao cho phòng Tài
chính và Trung tâm Văn hoá huyện quản lý và bảo vệ, phối kết hợp các cơ
quan Kiểm lâm, Công an, Bảo tồn thiên nhiên giám sát trong thời gian thực
hiện dự án và thời gian đầu khai thác dự án.
- Tổ chức thành tổ quản lý khu du lịch gồm Thác Bạc và đƣờng du
lịch Hoàng Liên Sơn (tổ chức du lịch gồm 5 - 10 ngƣời, theo hợp đồng 3 đến
6 tháng), thực hiện các công việc nhƣ quản lý, bán vé du lịch, bảo vệ chăm
sóc rừng phòng hộ, trồng rừng ở khu vực từ Thác Bạc đến đỉnh Hoàng Liên
Sơn; trong đó đƣợc phép trồng dƣợc liệu dƣới tán rừng và dẫn khách đi du
lịch. Tổ quản lý sẽ trích 30% trên tổng số thu từ du lịch và tiền khoán bảo vệ
trồng và chăm sóc rừng để trả cho các nhân viên của tổ.
- Phƣơng án thu phí và chi phí: với mức thu:
+ Từ 1 - 3 ngƣời: mức thu 150.000đ/1 ngƣời/1 ngày
+ Từ 4 - 10 ngƣời: mức thu 120.000đ/1 ngƣời/1 ngày
+ Từ 10 ngƣời trở lên: mức thu 100.000đ/1 ngƣời/1 ngày
(Khách mua vé trƣớc sẽ đƣợc tổ quản lý cử ngƣời làm hƣớng dẫn
viên dẫn đƣờng và giới thiệu cho khách thăm quan các địa danh. Khách
không đƣợc tự ý đi khi không có ngƣời dẫn đƣờng.
79
Ƣớc tính, doanh thu bình quân 1 ngày từ 600.000đ - 1.200.000đ.
Bình quân 1 năm:
(600.000 + 1.200.000)/2 x 30 ngày x 12 tháng x 80% = 260.000.000đ
Mức chi: Căn cứ vào số thu nộp ngân sách tính 30% số thu để chi
phí. Số đƣợc chi là: 260.000.000đ x 30% = 78.000.000đ, trong đó chi
lƣơng: 10 ngƣời x 350.000đ x 12 tháng = 42.000.000đ. Số còn lại để chi
văn phòng phẩm, sửa chữa vật rẻ tiền, mau hỏng).
Tuy có những qui hoạch cụ thể trên song trên thực tế, vấn đề tổ chức
quản lý các hoạt động du lịch ở Sa Pa vẫn còn nhiều tồn tại cần sớm khắc
phục, nhƣ công tác quản lý, định hƣớng phát triển, chế độ báo cáo, thống
kê...
Do đó, cho đến giữa năm 2001, huyện Sa Pa vẫn chƣa có một Ban
quản lý với chức năng điều phối các hoạt động du lịch. Thực tế trên dẫn đến
tình trạng các hoạt động du lịch tại Sa Pa phát triển một cách tự do, nếu
không muốn nói là tự phát. Hầu hết khách du lịch, nhất là khách du lịch
ngoại quốc đến Sa Pa một cách tự do theo kiểu du lịch ba lô. Thậm chí,
khách du lịch đi lại tự do, không cần đến sự hƣớng dẫn của các hƣớng dẫn
viên du lịch. Những sản phẩm phục vụ yêu cầu của khách du lịch cũng
không ổn định và thƣờng thay đổi rất linh hoạt theo các yêu cầu của khách.
Mức độ tập trung khách đông trong khi không có sự thống nhất quản lý sẽ
dẫn đến nguy cơ phá vỡ sự hài hoà của môi trƣờng, mất cân bằng sinh thái,
mất bản sắc văn hoá, làm xuống cấp các di tích...
Tất cả những điều đề cập trên dẫn đến yêu cầu cấp bách phải tổ chức
quản lý lại những hoạt động du lịch ở Sa Pa.
Tiểu kết:
80
Tóm lại, với tiềm năng sẵn có về du lịch, huyện Sa Pa và tỉnh Lào
Cai đã xác định và mở ra một hƣớng đi mới cho trong việc phát triển nền
kinh tế của mình, giúp dân xoá đói, giảm nghèo, nâng cao dân trí cho các tộc
ngƣời thiểu số. Những phân tích ở trên cho thấy, quá trình phát triển du lịch
ở Sa Pa còn có những bất cập do chƣa có đƣợc sự đồng bộ, hoàn chỉnh về hệ
thống những quy định cụ thể trong phát triển du lịch tại địa phƣơng. Do đó,
trong quá trình phát triển du lịch tất yếu làm nẩy sinh những bất cập khác
trong đời sống kinh tế, văn hoá - xã hội của các dân tộc nơi đây. Đặc biệt
quá trình này có tác động, ảnh hƣởng lớn đối với văn hoá truyền thống mà
cụ thể là ảnh hƣởng đến phong tục tập quán, lối sống, tình cảm đến gia đình,
cộng đồng... các dân tộc. Phát triển du lịch ở Sa Pa là một quá trình tất yếu
của quy luật vận động và phát triển. Điều mà chúng ta cần làm là nhận thức
rõ những tác động ảnh hƣởng của hoạt động du lịch đối với đời sống của các
cƣ dân dân tộc thiểu số và môi trƣờng sinh thái ở Sa Pa nhằm hạn chế tác
động tiêu cực và phát huy những mặt tích cực của quá trình này.
81
CHƢƠNG 3
TÁC ĐỘNG CỦA HOẠT ĐỘNG DU LỊCH ĐỐI VỚI ĐỜI
SỐNG KINH TẾ, VĂN HOÁ, XÃ HỘI VÀ MÔI TRƢỜNG
SINH THÁI CÁC DÂN TỘC Ở SA PA.
3.1- Những tác động tích cực và lợi ích của du lịch.
3.1.1- Tạo cơ hội việc làm và các hoạt động tăng thu nhập nâng cao mức
sống cho các dân tộc.
Kể từ đầu thập kỷ 90 (thế kỷ XX) đến nay, lƣợng du khách đến Sa Pa
không ngừng gia tăng kéo theo một loạt các hoạt động dịch vụ trong đó có
việc buôn bán hàng thổ cẩm. Thoạt tiên, khi phát hiện ra nhu cầu của khách,
nhất là khách du lịch nƣớc ngoài, muốn mua hàng thổ cẩm, đồ trang sức...
làm đồ lƣu niệm, ngƣời H'mông, ngƣời Dao đỏ ở Sa Pa đã nhanh chóng tìm
mọi cách đáp ứng nhu cầu đó. Ban đầu họ bán tất cả những gì có thể từ túi,
82
mũ, đến váy, áo, cả loại đã qua sử dụng cũng nhƣ đồ dự trữ. Song, một mặt
do nhu cầu của thị trƣờng tiêu thụ ngày một lớn, mặt khác, do nguồn dự trữ
ít ỏi trong các gia đình chủ yếu phục vụ cho tiêu dùng đã nhanh chóng cạn
kiệt, đã dẫn đến những cách phản ứng khác nhau trong cộng đồng các cƣ dân
H'mông và Dao đỏ tại Sa Pa. Một bộ phận nhỏ có tiềm lực kinh tế tƣơng đối
khá đã bỏ vốn ra và cất công đến tận các bản làng xa xôi ở Sa Pa cũng nhƣ ở
các địa phƣơng khác để thu mua thổ cẩm mang về Sa Pa bán kiếm lời. Có
thể nói, chỉ trong vòng 3 đến 4 năm (1990 - 1994) phạm vi vƣơn tới để khai
thác nguồn hàng cuả họ đã sang một số huyện lân cận nhƣ Bát Xát, Mƣờng
Khƣơng, Bắc Hà, Mù Căng Chải, thậm chí đến tận Điên Biên Đông của tỉnh
Lai Châu, cách Sa Pa gần 30 Km. Một số khác có những phản ứng tích cực
hơn bằng cách tăng thời gian lao động nhằm tạo ra nhiều hơn nữa các sản
phẩm tại chỗ. Đây là một hƣớng đi đang đƣợc chính quyền huyện Sa Pa
khuyến khích phát triển bởi nó giúp họ đạt đƣợc mục đích vừa có thể thoả
mãn nhu cầu của thị trƣờng phát triển du lịch tại địa phƣơng vừa giữ gìn và
phát huy đƣợc bản sắc văn hoá của các dân tộc.
Trƣớc hết, nghiên cứu về xu hƣớng phản ứng thứ nhất của ngƣời
H'mông, Dao đỏ cho thấy, trƣớc yêu cầu đòi hỏi của thị trƣờng du lịch và
nhu cầu phát triển nâng cao đời sống của chính bản thân họ, việc tham gia
vào hoạt động thu mua, sản xuất và bán các sản phẩm thổ cẩm đã mang lại
nhiều lợi ích kinh tế. Do vậy, đã thu hút số đông ngƣời H'mông, ngƣời Dao
đỏ tham gia bao gồm các bà già, phụ nữ đã có chồng con, một số ít nam giới
và số đông trẻ em, chủ yếu là trẻ em gái.
Lực lƣợng chủ yếu và trực tiếp tham gia là phụ nữ, từ những bà già
70 tuổi đến những trẻ em gái 7 tuổi. Bằng hình thức đi rong trên phố, họ
mang theo số lƣợng hàng hoá nhất định để chào hàng và bán cho khách du
83