1. Trang chủ >
  2. Kinh Doanh - Tiếp Thị >
  3. Quản trị kinh doanh >

Một Ngày xúc động. 4

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (379.5 KB, 128 trang )


̀

Khi nhin vào các tấ m ảnh, tôi cảm thấ y mô ̣t cơn

̀

đau nhói xuyên qua tim minh. Tôi biế t nói với vơ ̣ con như

thế nào về viê ̣c công ty đã để cho tôi đi. Ho ̣ sẽ phản ứng

̀

ra sao đây? Kelly, vơ ̣ tôi sẽ nói gi? Cô ấ y sẽ nghĩ thế nào

về tôi? Cô ấ y sẽ ở lai? Tôi luôn luôn cho rằ ng cô ấ y sẽ,

̣

nhưng sau đó dường như là có thể tôi chưa bao giờ nghĩ

̀

thư ̣c sư ̣ thấ u đáo. Tôi cho rằ ng tôi sẽ tim ra câu trả lời

bây giờ.

Những câu hi khác laị sôi lên: Tôi sẽ làm gì tiế p

theo? Loaị nghề nào mà mô ̣t người quản lý hơn 40 tuổ i

rồ i có thể làm sau khi bi ̣thải ra? Mấ t bao thời gian mới

̀

̀

tim đươ ̣c mô ̣t viê ̣c? Tôi sẽ phải di chuyể n ư? Gia đinh tôi

cũng sẽ đi với tôi? Và còn nữa, tôi sẽ phải thanh toán các

hoá đơn như thế nào trong lúc đơ ̣i viê ̣c? Chúng tôi có

mô ̣t món nơ ̣ lớn và hai món trả cho ô tô, chúng tôi đang

cố gắ ng tiế t kiê ̣m tiề n cho viê ̣c ho ̣c hành của các con và

có thể cả cho mô ̣t kì nghỉ vui vẻ hàng năm. Ôi, mo ̣i viê ̣c

thế là hạng bét!

̃

̀

Tôi tinh trí laị và nhân thấ y minh không đô ̣ng đây

̣

̣

̀, mô ̣t phút, hai phút, hay nhiề u hơn? Tôi thấ y như bi tâm

gi

̣

̀

thầ n. Hoàn cảnh làm tôi điên dai.̣ Khi tôi nhin quanh, tôi

̀ ̀

thấ y tay bảo vê ̣ ở ngoài cửa đang nhin minh, như đang cố



xem tôi có ổ n không. Tôi cố làm yên tâm anh ta bằ ng

mô ̣t cái cười, nhưng laị thành ra mô ̣t cái nhăn nhó, khiế n

anh ta có thể để ý hơn.

Các ban tôi trong đơn vi ̣ cũng không cảm thấ y

̣

dễ chiu. Ho ̣ thâm chí không dừng trước văn phòng của

̣

̣

tôi để nói lời tam biê ̣t, thay vào đó ho ̣ lỉnh qua cửa sổ , liế c

̣

nhanh và chay đi. Có thể ho ̣ sơ ̣ sẽ bi mắ c căn bê ̣nh bí ẩ n

̣

̣

này nế u bắ t tay tôi chăng.

Công bằ ng mà nói, ho ̣ có thể không biế t sẽ nói gi.̀

Và thâṭ ra, tôi cũng không biế t tôi có thể nói gì với ho ̣.

Mắ t tôi cứ chư ̣c ứa lê ̣. Chỉ mô ̣t hoăc̣ hai lời của mô ̣t đồ ng

nghiê ̣p – cư ̣u đồ ng nghiê ̣p thì đúng hơn – có thể đủ để

làm tôi hét lên không tư ̣ chủ đươ ̣c ngay trong phòng của

tôi. Có thể ho ̣ cảm nhân thấ y điề u đó. Ngay cả người

̣

̀

̀

bảo vê ̣ ngoài cửa đã bắ t đầ u nhin xuố ng chân của minh

mà không thể xem chừng tôi đã hoàn thành công viê ̣c

̀

cuố i cùng của minh chưa.

̀

Tôi nhin các tấ m ảnh lầ n nữa, rồ i cuố i cùng đăṭ

chúng cẩ n thân vào hô ̣p. Tôi gaṭ về mô ̣t bên những ý nghĩ

̣

̀

đen tố i về gia đinh và văn phòng để quay laị cái viê ̣c

̀

đóng gói các đồ vâṭ của minh.

̀

Khi nhăṭ lên cái biể n tên của minh, dù sao tôi



cũng cầ m nó và đo ̣c thầ m: Joe Meter, Manager,

American Burger. Tôi nhớ niề m tư ̣ hào tôi đã cảm thấ y,

̀

khi minh đươ ̣c đề baṭ trưởng phòng 8 năm về trước,

̀

trông nom 60 chi nhánh trong khu vư ̣c của minh. Tám

năm trước? Nó đã lâu lắ m rồ i sao? Laị mô ̣t cái nhói đau

nữa. Tương lai đã dường như rấ t sáng sủa. Tôi đã nghĩ

viê ̣c thăng tiế n này đố i với người quản lý khu vư ̣c chỉ như

mô ̣t tram tam dừng chân. Tôi đã không biế t đó là điể m

̣

̣

dừng cuố i cùng của tôi. Tôi đăṭ nó nhe ̣ nhàng vào đáy

hô ̣p.

Không phải lỗi của mày, Joe tôi cố gắ ng tư ̣ nhủ

̀nh. Không ai còn muố n ăn burger nữa. Đó là đồ miề n

mi

tây nam, đó là món châu á; ai mà biế t khách hàng muố n

ăn gì nữa đây.

̃

Taị sao laị là tôi phải linh đủ? Khi người tư vấ n

của công ty bảo tôi sáng nay rằ ng ho ̣ sẽ để tôi đi, ho ̣ cố

gắ ng rào đón bằ ng cách bảo tôi rằ ng sẽ để cho nhiề u

người đi – nhưng taị sao laị là tôi? Taị sao không phải là

Jones ở văn phòng bên canh? Cái gã mới ở chân quản lý

̣

̀ khéo mồ m!

mới đươ ̣c mô ̣t năm, vi

Tôi đã làm gì để đáng phải chiụ như vây? Tôi

̣

không làm trò gì lươn le ̣o cả, tôi chẳ ng giả vờ ố m bao giờ,



tôi cũng không mấ t thời gian vào những báo cáo cầ u kì –

còn mo ̣i ngươi vẫn đang làm vây đấ y thôi!

̣

̀

Nỗi tức giân trào lên trong tôi, bàn tay xiế t chăṭ

̣

làm tôi kiê ̣t sức. Tôi ngồ i phich xuố ng ghế , hai chân dang

̣

ra, tay buông thng. Trông tôi chắ c xấ u xí lắ m, nhưng tôi

cầ n gì cơ chứ? Ho ̣ đang đinh làm gì - đuổ i tôi ư? Gã bảo

̣

vê ̣ tiế n laị gầ n tôi hơn, có lẽ sơ ̣ tôi bi ̣đau tim, nhưng tôi

đã ra hiê ̣u xua gã đi.

Mới chỉ 11 giờ. Đươ ̣c go ̣i vào phòng sế p, đươ ̣c

nghe bảo rằ ng tôi không cầ n phải ở laị American Foods

lâu hơn nữa, bởi vì bô ̣ phân của chúng tôi không thành

̣

công, sau đó vach ra chi tiế t cho sư ̣ ra đi của tôi. Tôi

̣

cảm thấ y kiê ̣t sức. Tôi chẳ ng có ý nghĩ phải làm gì trong

thời gian còn lai,̣ chẳ ng có gì để làm cho đế n khi vơ ̣ tôi

Kelly và các con tôi Jack and Jane về nhà. Đi bô ̣ dài dài

ư? Hay nằ m trên giường? Chẳ ng có gì ổ n cả - những ý

̀

nghĩ cứ đe doa ̣ mo ̣i cố gắ ng làm binh yên tâm hồ n của

tôi.

̀

Khi do ̣n xong bàn của minh, tôi phát hiê ̣n ra mô ̣t

đố ng danh thiế p nhét trong ngăn kéo. Tôi đinh ném nó đi

̣

vì nó đã nằ m đó vài năm rồ i, nhưng tôi dừng laị vì chơ ̣t

nhân ra rằ ng biế t đâu tôi có thể cầ n mô ̣t trong số ho ̣ để

̣



kiế m viê ̣c mới. Tôi xem laị từng chiế c mô ̣t, thử lu ̣c laị trí

nhớ xem ho ̣ là ai. Có mô ̣t số đã gơ ̣i nhớ lai.̣

Cuố i cùng tôi cầ m lên cái tên Larry Hogan.

Hogan là ban cũ của tôi trong phòng văn thư. Chúng tôi

̣

bắ t đầ u làm viê ̣c cùng nhau 20 năm trước đây, hai đứa

ho ̣c sinh nhét những phong bì vào trong các hô ̣c trong khi

́

vẫn tranh luân về những tinh cách và những anh chàng

̣

khoác lác mà chúng tôi đã găp ở hành lang. Rồ i cả về

̣

những ước mơ của chúng tôi nữa.

Chúng tôi đã nói về làm cách nào để thay đổ i

American Foods nế u chúng tôi điề u hành mo ̣i viê ̣c.

American Foods bắ t đầ u vào những năm 50 như là nơi

bán sỉ cho các cửa hàng ăn nhanh cho đế n khi những

người chủ nhân ra rằ ng ho ̣ có thể mở các điể m ăn nhanh

̣

̀

của riêng minh. Vì thế , American Burger đã bắ t đầ u

nhảy vào kinh doanh vào những năm đầ u của thâp kỉ 60

̣

và sau đó là American Chicken và American Sandwich

những năm đầ u 70, tiế p đó là American Pizza non trẻ

vào cuố i thâp kỉ 80.

̣

American Foods, măc̣ dầ u vây, vẫn sản xuấ t

̣

cung cấ p cho các nhà hàng, mo ̣i thứ từ rau diế p đế n món

chả nướng và cả những cái mũ dớ dẩ n mà các nhân viên



phải đô ̣i.

Larry và tôi go ̣i trò chơi của chúng tôi là Chúa

sơn lâm. Chúng tôi muố n nói nế u anh là Chúa sơn lâm,

̀

anh sẽ làm gi? Chúng tôi chia sẻ nhiề u ý kiế n – những ý

̀

tưởng hay và thư ̣c tế , nế u nhin laị thì hầ u hế t là đã có thể

thư ̣c hiê ̣n đươ ̣c – nhưng mô ̣t nửa các câu trả lời chỉ đơn

giản là Vứt đi! Tôi laị nhăn măt. Tôi muố n biế t hồ i tôi khi

̣

mới tuổ i 20 nói về tôi ở tuổ i 40 như thế nào nhỉ. Tôi đã

không có đủ khả năng để dư ̣ liê ̣u trước nó.

̀

Tôi nhin chằ m chằ m vào tấ m danh thiế p. Lầ n

̀

cuố i cùng tôi nhin thấ y Larry là cách đây 5 năm, anh ta ở

bô ̣ phân pizza của công ty. Mỗi khi thấ y nhau, chúng tôi

̣

luôn luôn nói về những ngày trước đây. Dường như là

ban có mô ̣t liên hê ̣ đăc̣ biê ̣t với những người ban đã găp

̣

̣

̣

khi còn trẻ, mố i liên hê ̣ mà không có ở các mố i quan hê ̣

ban bè khác. Trước khi tôi có thể nghĩ ra đó là cái gi,̀ tôi

̣

̀

đã thấ y minh đang quay số điê ̣n thoaị trên tấ m danh

thiế p.

Khi chuông điê ̣n thoaị bắ t đầ u reo, tôi thoát khi

trang thái thôi miên. Tôi đang nghĩ gì nhỉ? Tôi đã không

̣

trò chuyê ̣n gì với anh ta 5 năm rồ i! Tôi sẽ nói gì đây?

Này, hãy đoán ai vừa bi sa thải à? Tôi muố n gì ở anh ta

̣



cơ chứ? Có thể , sau đó tôi thấ y rằ ng tôi chỉ muố n nói

chuyê ̣n với ai đó có thể hiể u tôi đang phải trải qua cái gì

trước khi tôi về nhà chăng. Tôi đang còn suy nghi,̃ thì

mô ̣t ai đó đã nhấ c máy.

Tiế ng mô ̣t người phu ̣ nữ nghe máy nói Vâng, ông

Hogan còn làm ở đây, nhưng ông ấ y đã đươ ̣c thăng chức

lên vi ̣ trí điề u hành rồ i. Tôi có thể biế t tên ông đươ ̣c

không a?̣

Tôi ngâp ngừng, cho đế n khi tôi thấ y gã bảo vê ̣

̣

̀

nhin tôi mô ̣t cách cảnh giác. Tôi là Joe Meter, tôi nói.

Ban cũ của ông Hogan.

̣

Vâng, thưa ông Meter. Để tôi xem ông Hogan

có đây không.

Trong khi chờ đơ ̣i, tôi nghĩ về điề u người phu ̣ nữ

nói. Chức điề u hành ư? Điề u đó cho thấ y, tôi nghi,̃ đáng

lẽ tôi nên ở bô ̣ phân pizza. Sau đó tôi băn khoăn không

̣

biế t anh ta có trả lời tôi không. Không biế t có còn cái

nhu ̣c nào mà tôi phải chiụ đư ̣ng nữa đây. Taị sao tôi đăṭ

̀

̀

minh vào tinh thế đó? Tôi giả vờ đáp – Vâng, xin nói với

ông ta là tôi đã go ̣i – để gã bảo vê ̣ yên lòng và gác máy,

thì cô lễ tân vào.



Ông Meter?

Tôi đây?

Ông Hogan đang đơ ̣i trên đường dây.

Anh ban cũ của tôi! anh ta kêu ầ m lên quá sư ̣

̣

mong đơ ̣i của tôi. Không bân chứ – tim tôi lăng đi –

̣

̣

chúng ta có thể găp nhau và đi ăn trưa không?

̣

Tôi thở nhe ̣ ra. Thư ̣c tế tôi cũng đang rảnh đây.



Bưa trưa đươc̣ phu ̣c vu ̣

̃



Mô ̣t giờ sau tôi lái xe đi ăn trưa với người ban cũ

̣

̀

của minh từ hồ i còn làm ở phòng văn thư. Larry cho ̣n

mô ̣t trong những nhà hàng mới của công ty, tấ t nhiên - đó

là mô ̣t cửa hiê ̣u American Pizza. Dù sao tôi cũng cảm

́

thấ y không thich đi đế n mô ̣t nhà hàng của công ty nơi mà

tôi có thể cham trán ai đó. Tôi biế t, tôi không muố n nói

̣

cho Larry biế t taị sao tôi cảm thấ y như vây. Không có lí

̣

do gì để kể với anh ấ y ngay rằ ng tôi vừa bi sa thải.

̣

Nhà hàng vừa mới mở vài tuầ n trước đây, vì thế

mà tôi ngac̣ nhiên khi thấ y những người làm bánh pizza

nhào bô ̣t trong các ô cửa bế p, mô ̣t nhân viên tiế p đón

chào hi ngay khi tôi vừa bước vào. Mô ̣t chỗ sáng sủa,

̀

sach sẽ. Mở mô ̣t nhà hàng ăn ngồ i của riêng minh là dư ̣

̣

án mới nhấ t của American Pizza.

Tôi chẳ ng khó khăn gì để nhân ra Larry. Tấ t

̣

nhiên, khi tấ t cả mo ̣i nhân viên của nhà hàng kêu lên Xin

chào. Larry!, thì chẳ ng trâṭ đươ ̣c. Chắ c chắ n trông anh

ta già đi đôi chút, bởi vì đã 5 năm rồ i còn gi.̀ Anh đã hói

́

mô ̣t chút, béo lên và thêm mô ̣t it nế p nhăn – có thể do

thường xuyên cười. Nhưng trông anh ta còn manh khoẻ

̣



và đầ y sinh lư ̣c, với nu ̣ cười thường trư ̣c và ánh mắ t sắ c

sảo. Phải thừa nhân rằ ng thế giới chẳ ng thể đánh gu ̣c

̣

đươ ̣c anh, trong khi dường như đã làm đươ ̣c đố i với

nhiề u ban cũ của tôi – trong đó có cả tôi.

̣

̀

Larry ngửng đầ u lên khi nhin thấ y tôi, bắ t tay

manh mẽ và vồ n vã Thâṭ vui khi đươ ̣c thấ y anh, Joe!

̣

Cám ơn anh đã thu xế p đươ ̣c đế n đây, r ràng anh không

biế t đươ ̣c rằ ng thời gian của tôi đã đô ̣t ngô ̣t đươ ̣c tư ̣ do

rồ i.

̀

Gia đinh thế nào, Larry? tôi hi.

Anh cho biế t Renee vơ ̣ anh và các con gái Emily

và Kate tấ t cả đề u tố t đe ̣p, nhưng từ khi cả hai đứa trẻ

vào trung ho ̣c, anh phải đáp ứng cho chúng mô ̣t đường

điê ̣n thoaị riêng ở trên gác. Mố i lo nghề nghiê ̣p - anh đùa

- Thế còn anh thì sao?.

Tố t thôi, tôi lẩ m bẩ m.

̀

Gia đinh ổ n chứ?

Tố t, tố t, tôi nói. Hai đứa trẻ của tôi đã vào trung

ho ̣c và cả hai đề u chơi bóng rổ , còn vơ ̣ tôi đã thôi ở chỗ

bấ t đô ̣ng sản. Tôi không nói với anh ấ y rằ ng vơ ̣ tôi đã

̀

phải lo quá nửa các chi tiêu gia đinh – và mô ̣t lúc nào đó



có thể sẽ phải lo cả.

Nhưng khi Larry hi về công viê ̣c của tôi ở

American Burger, tôi chẳ ng còn lý do để giấ u. Thư ̣c tế ,

tôi đã mấ t viê ̣c, tôi nói, măc̣ dầ u tôi cảm thấ y như bi đuổ i,

̣

không phải ra đi với mô ̣t trơ ̣ cấ p kha khá. Tôi còn muố n

̃

giữ thể diê ̣n và kiêu hanh. Tôi trấ n tinh laị và tiế p tu ̣c.

̃

Điề u đó xảy ra sáng nay. Ho ̣ đã do ̣n de ̣p nhà.

Ôi, không, tôi lấ y làm tiế c khi nghe điề u đó, Joe,

́

do phia burger à?

Phải, tôi nói, Anh biế t không, tôi đã ở đấ y kể từ

khi tôi rời phòng văn thư.

A, phải, Larry nói, không muố n xoáy nhiề u vào

vế t thương của tôi. Tôi biế t ban lãnh đao mới của

̣

American Foods đang cắ t giảm mô ̣t số ở bô ̣ phân đó, anh

̣

̀

an ủi tôi, vì thế tôi biế t không chỉ có mô ̣t minh anh.

Larry cố gắ ng làm diụ đi, nhưng điề u đó chẳ ng

thay đổ i gì nhiề u. Chẳ ng quan tro ̣ng khi bê ̣nh dich này là

̣

hiế m hay phổ biế n. Nế u anh đã mắ c phải, đó là cả mô ̣t

vấ n đề . Nhưng dù sao cũng dễ chiụ khi nghe những lời

cảm thông, những lời mà tôi chẳ ng nghe đươ ̣c từ ai khi

tôi gói ghém đồ đac. Cũng thâṭ dễ chiụ khi người tiế p đón

̣



Xem Thêm
Tải bản đầy đủ (.pdf) (128 trang)

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×