Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1011.23 KB, 120 trang )
111
hiện tràn ngập qua hệ thống suối nguồn ngôn ngữ phong phú, giàu hình ảnh,
bộc lộ cảm xúc thẩm mỹ cao, và được sử dụng nhiều biện pháp tu từ so sánh,
ẩn dụ, nhân hoá cao tạo giá trị gợi hình, liên tưởng hết sức độc đáo mang đậm
giá trị văn hoá dân tộc, văn hoá xứ Huế. Hơn nữa lại được lồng ghép khéo léo
trong nhiều cung bậc của giọng điệu trữ tình sâu lắng, giọng điệu triết lý và
giọng điệu nghị luận xã hội sắc sảo càng tạo cho hình tượng nghệ thuật thêm
phần lãng mạn, bay bổng… thể hiện một ngòi bút tài hoa, uyên bác Hoàng
Phủ Ngọc Tường. Với vị trí là một trong những cây bút ký xuất sắc của văn
học Việt Nam hiện đại, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khẳng định được giọng ký
đặc trưng của mình.
Có thể nói, việc tái hiện đồng thời khẳng định những giá trị văn hóa của
cha ông vào trong tác phẩm là một việc làm có chủ ý của Hoàng Phủ Ngọc
Tường trong quá trình phản ánh hiện thực cuộc sống. Sáng tác của Hoàng Phủ
Ngọc Tường đã chuyển tải được những giá trị văn hóa độc đáo của cha ông
đến với người đọc bằng một sự cảm nhận rất “đời thường”. Đây có thể xem là
khuynh hướng thẩm mỹ trong sáng tạo nghệ thuật của nhà thơ Huế này khuynh hướng thổi vào tác phẩm những phẩm chất và giá trị văn hóa của dân
tộc, của quê hương (cụ thể ở đây là những nét đẹp văn hóa nơi vùng đất Kinh
Thành xứ Huế xưa. Điều này cũng góp phần lý giải vì sao sáng tác của Hoàng
Phủ Ngọc Tường nói chung luôn được đông đảo bạn đọc ủng hộ. Thành công
của nhà văn một lần nữa cho thấy bản lĩnh của Hoàng Phủ Ngọc Tường khi đã
dũng cảm chọn cho mình một hướng đi riêng đó là: không “chạy theo đám
đông”, không chạy theo xu hướng “công nghiệp hóa, hiện đại hóa” cả trong
cách nghĩ và cách sống (nhiều khi rất tầm thường và “lệch chuẩn”) mà khá
nhiều nhà văn cùng thời xem là “mốt” thời thượng khi sáng tác. Tác phẩm của
Hoàng Phủ Ngọc Tường vì thế, ẩn chứa nhiều hạt ngọc lung linh, óng ánh đẹp
112
lạ thường phản ánh đúng cái chất truyền thống - cái tâm hồn Việt Nam nghìn
đời.
Làm nên giá trị nội dung ký Hoàng Phủ Ngọc Tường còn là những
trang văn thể hiện quan niệm nghệ thuật về con người của ông với rất nhiều
bức chân dung nghệ thuật: chaâ dung những con người lý tưởng trong xã hội,
chân dung bạn bè văn nghệ sĩ, và bức chân dung của chính tác giả. Mỗi bức
chân dung là một nét tính cách, tâm hồn riêng, nhưng trên hết đó là những con
người có tâm hồn cao đẹp và cái cao đẹp ấy được tác giả hoạ lại bằng nét bút
tài ba, chân thành, mến phục và trân trọng. Hoàng Phủ Ngọc tường đã soi
chiếu tâm hồn con người dưới nhiều góc độ từ danh phận, lý tưởng sống; nỗi
buồn và niềm vui, sự cô đơn; sự sống và cái chết cùng những hành trang suộc
sống khác. Tất cả những góc nhìn đó, điều quan trọng là đều thẩm thấu sắc
màu lịch sử, văn hoá dân tộc, triết học nhân sinh. Qua đó, giúp người đọc thấu
hiểu sâu sắc hơn về lẽ đời và thân phận…
Đọc Hoàng Phủ Ngọc Tường vì vậy, nếu là người đang sống trên mảnh
đất này sẽ cảm thấy rất tự hào vì quê hương xứ Huế khi đi vào trang viết của
Hoàng Phủ Ngọc Tường sao mà đáng yêu, đáng quý đến thế. Nếu là người có
một thời sống ở mảnh đất này nhưng vì cuộc sống phải tha hương cầu thực thì
những trang viết của Hoàng Phủ Ngọc Tường không chỉ cho họ thêm niềm tự
hào mà còn gợi lên trong lòng một cảm giác cồn cào nhớ quê đến quay quắt
cháy bỏng, thầm mong một ngày nào đó được trở về. Còn nếu là người chưa
một lần đặt chân đến đây, những trang viết của Hoàng Phủ Ngọc Tường chính
là lời giới thiệu giúp họ hiểu thêm về con người và vùng đất mang đậm dấu ấn
văn hóa Huế rất đáng yêu và đáng tự hào của tổ quốc.
113
TÀI LIỆU THAM KHẢO
[1]. Nguyễn Thế Anh (2002), Huỳnh Thúc Kháng và tờ báo Tiếng dân,
Nghiên cứu Huế, tập 4, Trung tâm nghiên cứu Huế.
[2]. Tạ Duy Anh (chủ biên, 2000), Nghệ thuật viết truyện ngắn và ký,
Nxb Thanh niên, Hà Nội.
[3]. Lại Nguyên Ân (1999), 150 thuật ngữ văn học, Nxb Giáo dục, Hà
Nội.
[4]. Lại Nguyên Ân (1998), Đọc lại người trước, đọc lại người xưa,
Nxb Hội Nhà văn, Hà Nội.
[5]. Đỗ Bang (2005), Thừa Thiên Huế: Địa linh nhân kiệt, tiếng Huế,
người Huế và văn hóa Huế, Nxb Văn học, Hà Nội.
[6]. Hoàng Bảo, Lê Chí Xuân Minh (2002), Thành cổ Hóa Châu,
Nghiên cứu Huế, tập 4, Trung tâm nghiên cứu Huế.
[7]. Vũ Bằng (2003), Thương nhớ mười hai, Mê chữ, Miếng ngon Hà
Nội, Món lạ miền Nam, Nxb Văn học, Hà Nội.
[8]. Vũ Bằng (2006), Toàn tập, tập 4, Nxb Văn học, Hà Nội.
[9]. Nguyễn Văn Bổng (1981-1982), Đọc bút kí “Rất nhiều ánh lửa”
của Hoàng Phủ Ngọc Tường, Phát biểu trong buổi lễ trao giải thưởng
văn học, Hội nhà văn Việt Nam.
[10]. Hoàng Cát (2000), Đọc “Ngọn núi ảo ảnh” của Hoàng Phủ Ngọc
Tường, Báo Văn Nghệ (12), In lại trong Tuyển tập Hoàng Phủ Ngọc
Tường, tập 2, Nxb Trẻ, Hà Nội, 2002.
114
[11]. Hoàng Cát (2007), Đọc “Ngọn núi ảo ảnh” của Hoàng Phủ Ngọc
Tường, Tạp chí Cửa Việt (70).
[12]. Ngô Thị Kim Cúc (2002), Hoàng Phủ Ngọc Tường- người say
mê tổ quốc, Thanh niên chủ nhật (146).
[13]. Ngô Thị Kim Cúc 2002 “Hoàng Phủ Ngọc Tường người say mê
tổ quốc” - Thanh niên (146).
[14]. Đỗ Chu (2004), Tản mạn trước đèn, Nxb. Hội Nhà văn, Hà Nội.
[15]. Diễn đàn dân trí (2007), Hoàng Phủ Ngọc Tường: con ấu trùng
tham ăn…sách,http://www1.dantri.com.vn/New/print View.aspx?
ID=122900.
[16]. Lê Đức Dục (2000), Hoàng Phủ Ngọc Tường người lễ độ với
thiên nhiên, Tạp chí Cửa Việt (65).
[17]. Nguyễn Thi Mỹ Dung (2004), Cảnh sắc và hương vị đất nước
trong kí Hoàng Phủ Ngọc Tường, Luận văn thạc sĩ ngữ văn, Đại học
Vinh.
[18]. Phan Cự Đệ (1983), Nhà văn Việt Nam, tập 1, Nxb Đại học và
Trung học chuyên nghiệp, Hà Nội.
[19]. Hà Minh Đức, Lê Bá Hán (1985), Cơ sở lý luận văn học, tập 2,
Nxb Đại học và Trung học chuyên nghiệp, Hà Nội.
[20]. Hà Minh Đức (chủ biên, 1993), Lý luận văn học, tập 2, Nxb Giáo
dục, Hà Nội.
[21]. Hà Minh Đức (1998), Văn học Việt nam hiện đại, Nxb Giáo dục,
Hà Nội.