Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.16 MB, 509 trang )
của các phương tiện truyền thông hiện đại như trên
có giúp con người hiểu biết thêm về thế giới xung
quanh không?
Phân tích kỹ, ta sẽ thấy khán giả xem truyền
hình, thính giả nghe đài, và độc giả của các loại
báo chí được cung cấp một mớ tổng hợp các yếu
tố từ các dữ liệu và con số thực, đến những thông
tin đã được chọn lọc kỹ càng. Tất cả nhằm giúp
họ dễ dàng “quyết định” mà không tốn nhiều công
sức. Họ đưa vào đầu mình một chính kiến giống
như đưa một băng cassette vào trong máy
cassette. Sau đó, họ chỉ nhấn nút và “phát lại”
chính kiến đó khi nào thấy thích hợp. Như vậy, họ
đã hành động mà không cần phải suy nghĩ.
Đọc sách tích cực
Trong phần này, chúng tôi sẽ đề cập đến việc
phát triển kỹ năng đọc sách. Nhưng nếu những
quy tắc của việc đọc sách được tuân thủ và rèn
luyện, thì vẫn có thể áp dụng cho bất kỳ loại tài
liệu nào khác như báo, tạp chí, tờ rơi, luận văn,
hay thậm chí cả những mục quảng cáo.
“Đọc” bất kỳ dưới bất kỳ hình thức nào cũng
là một hoạt động. Vì thế, cho dù bạn đọc cái gì, ít
nhiều cũng cần có tính tích cực. Người ta không
thể đọc hoàn toàn thụ động, nghĩa là đọc mà mắt
không di chuyển, và đầu óc thì mơ màng. Chúng
tôi chỉ ra sự tương phản giữa đọc tích cực và đọc
thụ động nhằm hướng mọi người chú ý đến một
thực tế là việc đọc ít nhiều đều phải tích cực và
càng đọc tích cực, càng có hiệu quả. Một độc giả
sẽ đọc tốt hơn một độc giả khác nếu người đó
thực hiện nhiều hoạt động hơn, và cố gắng nhiều
hơn. Người đó sẽ đọc tốt hơn nếu họ đòi hỏi nhiều
hơn ở bản thân, và nội dung họ đang đọc.
Nhiều người cho rằng đọc và nghe hoàn toàn
bị động so với viết và nói. Người viết và nói đều
phải cố gắng, không ít thì nhiều, nhưng người đọc
và nghe thì chẳng phải làm gì. Người ta cũng cho
rằng đọc và nghe là hoạt động thu nhận thông tin
từ một ai đó đang tích cực truyền gửi thông tin. Sẽ
là sai lầm khi coi việc tiếp nhận thông tin giống như
bị một cái tát, hoặc nhận một gia sản hay một lời
phán quyết của toà án. Ngược lại, độc giả hay
thính giả giống người bắt bóng trong môn bóng
chày nhiều hơn.
Bắt bóng là một hoạt động giống như ném
bóng, hay đánh bóng. Người ném bóng hay đánh
bóng chính là người gửi thông tin theo nghĩa là
hành động của họ khiến quả bóng chuyển động.
Người bắt bóng là người tiếp nhận thông tin theo
nghĩa là hành động của họ làm quả bóng dừng lại.
Dù hành động khác nhau nhưng cả người ném và
người bắt đều rất chủ động. Vật thụ động chỉ có
thể là quả bóng vô tri bị điều khiển để chuyển
động và dừng lại. So sánh với việc viết và đọc, ta
sẽ thấy nội dung viết và đọc cũng giống như quả
bóng – là thứ bị động chung cho cả hai hoạt động
bắt đầu và kết thúc một quá trình nào đó.
So sánh lâu hơn, bạn sẽ thấy nghệ thuật bắt
bóng là kỹ năng bắt được bóng ném đi theo nhiều
cách (ném nhanh theo đường vòng cung, ném
xoáy theo đường ziczăc). Nghệ thuật đọc cũng
tương tự - là kỹ năng tiếp nhận các loại thông tin
càng hiệu quả càng tốt.
Điều đáng chú ý là thành công của người ném
bóng và bắt bóng tuỳ thuộc mức độ phối hợp giữa
hai bên. Mối quan hệ giữa người viết và người đọc
cũng như vậy. Giao tiếp giữa người viết và người
đọc chỉ thành công khi những gì người viết muốn
chuyển tải có thể đi vào lòng độc giả. Một số
người viết có khả năng kiểm soát rất tốt - họ biết
rõ điều mình muốn viết, và chuyển tải chúng rất
chính xác. Ngược lại, cũng có những người viết
lung tung, không có sự kiểm soát.
Đọc một bài viết, người đọc có thể tiếp nhận
một lượng thông tin ít hay nhiều, toàn bộ hay chỉ
một phần, phụ thuộc vào mức độ hoạt động họ bỏ
ra trong quá trình đọc, và kỹ năng điều khiển các
hoạt động trí óc liên quan.
Vậy đọc tích cực là như thế nào? Câu hỏi này
sẽ được nhắc đến nhiều lần trong cả cuốn sách.
Đến đây, bạn chỉ cần hiểu rằng nếu cùng đọc một
tài liệu, người này sẽ đọc hiệu quả hơn người kia
nhờ đọc tích cực hơn, và thực hiện các hoạt động
có liên quan tài tình hơn. Tóm lại, đọc là một hoạt
động phức tạp, bao gồm trong nó nhiều hoạt động
tách biệt. Ai thực hiện nhiều hoạt động hơn sẽ đọc
tốt hơn.
Mục tiêu của việc đọc sách:
Đọc để lấy thông tin và đọc để
hiểu biết
Khi đọc một cuốn sách, bạn có thể hiểu rõ
mọi điều tác giả trình bày, hoặc không hiểu gì cả.
Nhưng ngay cả khi bạn hiểu, nghĩa là bạn có được
thông tin, thì cũng chưa hẳn là bạn đã hiểu biết gì
thêm. Nếu bạn hiểu rõ ràng từ đầu đến cuối, tức
là bạn và tác giả có cùng suy nghĩ.
Trong trường hợp bạn không hiểu rõ cuốn
sách nói gì, hay chỉ hiểu ở một mức độ nào đó,
bạn biết rằng cuốn sách ngụ ý nhiều hơn những gì
bạn hiểu, và nó có thể hàm chứa nhiều điều làm
tăng sự hiểu biết của bạn. Khi đó bạn sẽ làm gì?
Bạn có thể mang cuốn sách đến nhờ người nào
hiểu rõ hơn bạn (một người thật hoặc một cuốn
sách khác) giải thích những vướng mắc. Hoặc bạn
có thể quyết định rằng hiểu như thế là đủ, và
không cần quan tâm đến những gì vượt quá tầm
hiểu biết của bạn. Cả hai cách giải quyết vấn đề
trên đều cho thấy bạn đã không thực hiện đúng
yêu cầu cuốn sách đưa ra về việc đọc.
Bạn chỉ có thể đọc sách theo một cách duy
nhất - tự đọc mà không cần sự trợ giúp nào từ
bên ngoài. Bằng năng lực, trí tuệ của mình, bạn
phải tìm cách làm sáng tỏ những con chữ trước
mắt sao cho từ chỗ hiểu ít, bạn dần hiểu nhiều
hơn. Sự tiến bộ của bạn đạt được qua quá trình
vận dụng trí óc, đào sâu suy nghĩ được gọi là đọc
có kỹ năng. Đây là cách đọc những cuốn sách
thách thức khả năng hiểu rõ vấn đề của bạn.
Như vậy, có thể tạm định nghĩa Đọc sách
như một nghệ thuật là quá trình vận dụng trí óc
của con người để suy ngẫm về những con chữ, mà
không có bất cứ sự trợ giúp nào từ bên ngoài.
Nhờ đó, trí tuệ của bạn được nâng lên một tầm
cao mới, từ hiểu ít đến hiểu nhiều.
Rõ ràng, đây là một kiểu đọc sách tích cực,
trong đó không chỉ có nhiều hoạt động, mà còn có
nhiều kỹ năng tiến hành các hoạt động cần thiết
khác nhau. Đồng thời, cách đọc này cũng cho thấy
có rất nhiều điều đáng để đọc và cần phải đọc
theo cách này nhưng lại thường bị coi là khó đọc,
chỉ dành cho những độc giả giỏi.
Sự khác biệt giữa đọc để lấy thông tin và đọc
để hiểu biết còn phức tạp hơn. Khi ta đọc báo,
tạp chí, hay bất cứ loại tài liệu nào mà ta hoàn
toàn hiểu ngay được bằng kỹ năng và trình độ của
mình, thì những điều đó có thẻ tăng thêm lượng
thông tin cho chúng ta, nhưng không thể cải thiện
khả năng am hiểu vì mức độ hiểu của ta trước và
sau khi đọc vẫn bằng nhau. Đây là đọc để lấy
thông tin.
Khi một người cố gắng đọc một thứ gì đó mà
ban đầu họ không hiểu thấu đáo, thì có thể chính
thứ đó sẽ làm tăng khả năng hiểu biết của người
đọc. Nếu không có sự mất cân bằng trong chuyển
tải vấn đề giữa tác giả và độc giả, thì con người
không bao giờ có thể học hỏi lẫn nhau. Ở đây, từ
“học” nghĩa là hiểu biết thêm, chứ không phải nhớ
thêm những thông tin dễ hiểu giống như các thông
tin bạn đã có.
Một người có trình độ không gặp khó khăn gì
trong việc thu thập những thông tin mới qua quá
trình đọc, nếu các dữ kiện đó giống những gì anh
ta đã biết. Ví dụ, một người biết và am hiểu một
số dữ kiện về lịch sử nước Mỹ, theo một luồng tư
tưởng nào đó, có thể dễ dàng đọc để thu thập
thêm thông tin và vẫn hiểu các thông tin theo cách
tương tự. Nhưng giả sử anh ta đọc một cuốn sách
lịch sử, trong đó đưa ra một luồng tư tưởng mới,
mang tính khám phá hơn, và anh ta tìm cách để
hiểu bằng được, tức là đọc để hiểu biết, chứ
không phải chỉ lấy thông tin. Rõ ràng, người đó đã
nâng mình lên nhờ chính hoạt động của bản thân,
mặc dù có sự giúp đỡ gián tiếp của tác giả - người
đã mang đến điều gì đó để dạy người đọc.
Cách đọc để hiểu xảy ra với hai điều kiện.
Một là, có sự chênh lệch ban đầu trong mức độ
hiểu. Tác giả chắc chắn phải hiểu nhiều hơn độc
giả, và sách của họ phải chuyển lại những hiểu biết
của họ có nhưng độc giả không có. Hai là, độc giả
phải có khả năng vượt qua sự chênh lệch này ít
hay nhiều. Tuy hiếm khi độc giả hiểu được hoàn
toàn nhưng luôn hiểu gần bằng tác giả. Khi đạt
được sự cân bằng, nghĩa là đạt được sự rõ ràng
trong thông tin.
Tóm lại, ta chỉ có thể học từ những người giỏi
hơn ta. Ta phải biết họ là ai, và làm cách nào để
học hỏi họ. Nhưng tất cả chúng ta đều có thể học
cách đọc hiệu quả hơn, để hiểu biết hơn bằng
chính nỗ lực của bản thân. Nếu bạn học cách đọc
đó, thì việc đọc lấy thông tin sẽ tự diễn ra mà
không cần bạn quan tâm.
Tất nhiên, ngoài việc thu thập thông tin và tăng
tầm hiểu biết, việc đọc sách còn nhằm mục tiêu
đọc để giải trí. Nhưng trong cuốn sách này, chúng
tôi không quá quan tâm đến vấn đề đọc để giải trí.
Đây là kiểu đọc ít đòi hỏi nhất, và yêu cầu ít nỗ
lực nhất. Hơn nữa, hình thức đọc này không tuân
theo quy tắc nào. Bất kỳ ai biết đọc đều có thể
đọc để giải trí nếu muốn.
Trên thực tế, nếu người ta đọc một cuốn sách
để tăng cường hiểu biết, hay có thêm thông tin, thì
họ cũng có thể đọc cuốn đó để giải trí. Nhưng
ngược lại, không phải mọi cuốn sách phục vụ việc
đọc để giải trí có thể dùng để đọc nhằm tăng thêm
hiểu biết.
Đọc là học: Sự khác biệt giữa
học thông qua giảng dạy và học
thông qua khám phá
Thu thập thêm thông tin chính là học hỏi. Hiểu
hơn những gì trước đây bạn chưa hiểu cũng là học
hỏi. Nhưng có sự khác biệt quan trọng giữa hai
hình thức học tập này.
Được cung cấp thông tin đơn giản là biết một
điều gì đó đúng. Được mở mang tầm hiểu biết là
biết thêm bản chất vấn đề: tại sao đúng, tại sao
sai, những mối quan hệ của vấn đề với các dữ liệu
khác,…
Hãy liên hệ với khả năng nhớ một điều và khả
năng phân tích điều đó. Nếu bạn nhớ những gì một
tác giả nói, nghĩa là bạn đã học được điều gì đó
khi đọc tác phẩm của người đó. Nếu những gì tác
giả đó nói là đúng, nghĩa là bạn học được điều gì
đó về thế giới này. Nhưng điều bạn học được là
một dữ kiện về cuốn sách, hay một dữ kiện về thế
giới? Nếu bạn chỉ sử dụng mỗi trí nhớ, bạn sẽ
không thu thập thêm gì ngoài thông tin, tức là bạn
chưa được khai sáng. Bạn chỉ được khai sáng khi