Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.16 MB, 509 trang )
bòng bong khó đọc.
Có thể diễn giải quy tắc thứ hai và thứ ba của
cấp độ đọc phân tích như sau:
QUY TẮC 2: TRÌNH BÀY SỰ THỐNG
NHẤT CỦA TOÀN BỘ NỘI DUNG CUỐN
SÁCH TRONG MỘT CÂU ĐƠN HOẶC MỘT
ĐOẠN VĂN NGẮN.
Điều này nghĩa là bạn phải diễn đạt được toàn
bộ nội dung cuốn sách một cách ngắn gọn nhất có
thể, nhưng không có nghĩa bạn phải nói cuốn sách
đó thuộc loại nào.
Mỗi cuốn sách là một tác phẩm nghệ thuật nên
cũng có tính chỉnh thể, thống nhất. Bạn phải hiểu
rõ tính thống nhất này. Cách duy nhất chứng tỏ
bạn hiểu là bạn phải nói được về sự thống nhất đó
với chính mình hoặc bất kỳ ai chỉ trong một vài từ.
Nếu dùng quá nhiều từ để diễn đạt, chứng tỏ bạn
chưa nhìn thấy sự thống nhất mà mới chỉ thấy vô
số thứ khác trong cuốn sách.
QUY TẮC 3: TRÌNH BÀY NHỮNG PHẦN
CHÍNH CỦA CUỐN SÁCH VÀ CÁCH SẮP
XẾP CÁC PHẦN THEO THỨ TỰ THỐNG
NHẤT THÀNH MỘT CHỈNH THỂ
Một cuốn sách hay giống như một ngôi nhà
đẹp với từng bộ phận được sắp xếp ngăn nắp.
Mỗi bộ phận chính có tính độc lập nhưng vẫn có
mối liên hệ chức năng với nhau, góp phần tạo nên
giá trị chung của ngôi nhà.
Những cuốn sách hay nhất là những cuốn có
cấu trúc dễ hiểu nhất. Mặc dù chúng thường phức
tạp hơn những loại sách kém chất lượng, nhưng
cấu trúc càng phức tạp bao nhiêu thì việc đọc
càng đơn giản bấy nhiêu, vì các phần của cuốn
sách được tổ chức tốt hơn và có tính thống nhất
cao hơn. Tuy nhiên, để đọc tốt những cuốn sách
hay, bạn phải tìm ra ý đồ được thể hiện trong đó.
Nội dung và bố cục phải nêu
được tính chỉnh thể của một cuốn
sách
Sau đây là một vài ví dụ về quy tắc thứ hai
của cấp độ đọc phân tích – quy tắc đòi hỏi bạn
phải nêu được sự thống nhất của cuốn sách.
Sử thi Odyssey của tác giả Homer kể về anh
hùng Ulysses - người đã mất mười năm mới thoát
khỏi sự vây hãm ở thành Troy. Ulysses trở về
đúng lúc người vợ Penelope chung thủy đang bị
bủa vây bởi những kẻ đến cầu hôn. Câu chuyện
được Homer kể một cách chau chuốt với những
tình tiết phiêu lưu kỳ thú trên đất liền và trên biển,
với nhiều chương, hồi cùng sự phức tạp trong cốt
truyện. Mặc dù vậy, câu chuyện vẫn có một sự
thống nhất trong chuỗi hành động và tuyến tư
tưởng chính, giúp xâu chuỗi toàn bộ tình tiết lại với
nhau.
Aristotle đã chỉ ra tính thống nhất của sử thi
Odyssey trong một vài câu tóm tắt như sau: Một
người đàn ông đã nhiều năm lưu lạc tha hương, bị
thần biển Poseidon ganh ghét dõi theo từng bước
khiến anh vô cùng chán nản. Trong khi đó, ở quê
nhà, gia đình anh cũng đang trong cảnh ngộ khốn
khổ khi những kẻ đến cầu hôn vợ anh tìm mọi
cách tiêu hết tiền của anh, và âm mưu hãm hại con
trai anh. Thế rồi, sau bao ngày lênh đênh trên biển,
anh cũng tìm về được quê hương, tiếp tục vượt
qua bao thử thách để những người thân yêu nhận
ra anh đồng thời một mình chống lại những kẻ cầu
hôn vợ anh và bảo vệ bản thân khi tiêu diệt lũ
người đó.
Aristotle cho rằng đoạn trên đây chính là cốt
lõi của câu chuyện, phần còn lại chỉ là các tình tiết
cụ thể.
Sau khi nắm được cốt truyện, qua đó nắm
được sự thống nhất của toàn bộ phần lời kể, bạn
có thể sắp xếp các phần vào vị trí phù hợp. Hãy
thực hành kỹ năng này với một vài cuốn tiểu thuyết
mà bạn đã đọc.
Không phải lúc nào bạn cũng tự mình tìm ra
sự thống nhất trong nội dung một cuốn sách. Có
lúc bạn sẽ cần sự giúp đỡ của tác giả. Khi đó, tất
cả những gì bạn phải làm chỉ là đọc tiêu đề sách.
Ở thế kỷ XVIII, các tác giả có thói quen viết
những tiêu đề rất trau chuốt, tỷ mỷ - những tiêu đề
có thể nói hết cho người đọc biết cuốn sách viết
gì. Ví dụ như tiêu đề của tác giả người Anh
Jeremy Collier: A Short View of the Immorality
and Profaneness of the English Stage, together
with the Sense of Antiquity upon this Argument
(Một cái nhìn thiển cận về sự đồi bại và trần tục
của sân khấu Anh, cùng ý thức chống lại điều này
của người xưa). Từ tên sách trên, bạn có thể đoán
rằng Collier sẽ đưa ra nhiều ví dụ về sự lạm dụng
trắng trợn các quy tắc đạo đức trên sân khấu Anh,
và ông sẽ ủng hộ sự phản kháng của mình bằng
việc trích dẫn câu chữ của các bậc tiền bối (như
Platon) - những người đã từng lên tiếng tranh luận
rằng sân khấu chỉ làm suy đồi giới trẻ, hay các vị
cha xứ thường nói rằng các vở kịch là sự cám dỗ
xác thịt và tội lỗi.
Đối với một số cuốn sách, bạn có thể biết tính
thống nhất giữa các chương mục thông qua lời nói
đầu. Tuy nhiên, không nên dựa hoàn toàn vào
phần này vì cách sắp xếp nội dung các phần của
tác giả có thể đi lệch hướng. Vì thế, bạn luôn phải
nhớ đi tìm sự thống nhất giữa các phần của cuốn
sách cuối cùng vẫn là nhiệm vụ của người đọc.
Bạn chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ đó bằng cách
đọc qua một lượt từ đầu đến cuối cuốn sách.
Tính thống nhất trong tác phẩm Ethics (Đạo
đức học) của Aristotle có thể được trình bày như
sau:
Cuốn sách này nghiên cứu bản chất hạnh phúc của
con người, và phân tích những hoàn cảnh mà con
người có thể tìm thấy hay đánh mất hạnh phúc. Từ
đó chỉ ra những suy nghĩ, hành động con người
phải thực hiện để có được hạnh phúc, hoặc tránh
sự bất hạnh. Cuốn sách chủ yếu nhấn mạnh việc
bồi dưỡng những phẩm chất đạo đức và trí tuệ
cao đẹp cần thiết cho hạnh phúc bên cạnh việc
thừa nhận những yếu tố tốt đẹp khác như của cải,
sức khỏe, bạn bè, xã hội công bằng.
Hay như trong cuốn The Wealth of Nations
(Sự thịnh vượng của các quốc gia) của Adam
Smith, độc giả được trợ giúp ngay từ đầu bởi
chính lời giới thiệu cảu tác giả về bố cục của cuốn
sách. Tuy nhiên phần này khá dài, trong khi sự
thống nhất về nội dung cuốn sách có thể tóm gọn
bằng vài dòng dưới đây:
Cuốn sách này nghiên cứu nguồn gốc của cải của
một quốc gia thuộc bất kỳ nền kinh tế nào dựa
trên sự phân công lao động; xem xét mối quan hệ
giữa lương trả cho người lao động, lợi nhuận quay
vòng vốn, và tiền thuê công xưởng máy móc như
những yếu tố cơ bản quyết định giá của hàng hoá.
Cuốn sách còn bàn đến những cách sử dụng
nguồn vốn có ích hơn, liên hệ giữa nguồn gốc và
việc sử dụng tiền với sự tích luỹ cũng như sử dụng
nguồn vốn. Bằng việc nghiên cứu sự gia tăng của
cải ở nhiều quốc gia khác nhau, trong những điều
kiện khác nhau, cuốn sách đã so sánh nhiều hệ
thống kinh tế chính trị và tranh luận về sự tốt đẹp
của mậu dịch tự do.
Cuốn Nguồn gốc các loài của Darwin được
coi như một ví dụ điển hình về tính chỉnh thể của
một tác phẩm lý thuyết trong lĩnh vực khoa học.
Cốt lõi của tác phẩm được trình bày như sau:
Cuốn sách này ghi lại sự biến thể của các vật thể
sống qua nhiều thế hệ, và cách thức chúng chuyển
sang những họ thực vật và động vật mới; bàn về
sự thuần hoá vật nuôi trong nhà cũng như những
biến đổi dưới tác động của điều kiện tự nhiên; chỉ
ra cách thức đấu tranh sinh tồn và chọn lọc tự
nhiên để tạo nên và duy trì sự phân họ động thực
vật; đưa ra quan điểm rằng các loài không cố định
và luôn biến đổi trong quá trình chuyển tiếp từ
trạng thái kém rõ ràng sang trạng thái rõ ràng và
ổn định hơn, thông qua một loạt dẫn chứng từ
những loài động vật đã tuyệt chủng, từ những so
sánh về phôi thai học và giải phẫu học.
Có hai điều chúng tôi muốn lưu ý các bạn.
Thứ nhất, bạn có thể dựa vào gợi ý của tác giả để
tìm ra bố cục cuốn sách. Thứ hai, bạn hãy cẩn
trọng, đừng tiếp nhận những tóm tắt mẫu mà
chúng tôi cung cấp trên đây như những công thức
cuối cùng và tuyệt đối về chỉnh thể một cuốn sách.
Có nhiều cách để diễn đạt tính chỉnh thể, và không
có cách nào là duy nhất đúng. Mỗi cuốn sách là
một nét khác biệt với từng độc giả nên không có
gì ngạc nhiên khi mỗi độc giả thể hiện nhận định về
tính chỉnh thể của sách một cách khác nhau. Mặc
dù vậy, điều này không có nghĩa nhận định thế nào
cũng đúng. Vì độc giả dù khác nhau nhưng cuốn
sách vẫn là một và hoàn toàn có thể kiểm tra tính
chính xác, sự trung thực trong nhận định của bất
cứ ai về cuốn sách một cách khách quan.
Làm chủ nhiều phần khác
nhau: Nghệ thuật phác thảo dàn ý
một cuốn sách
Hãy quay lại quy tắc 3 – quy tắc yêu cầu
chúng ta phải trình bày được những phần chính
của cuốn sách theo trình tự và mối liên hệ giữa
chúng với nhau. Quy tắc này liên quan chặt chẽ
đến quy tắc 2. Một lời giới thiệu súc tích về tính
chỉnh thể phải chỉ ra được những phần chính tạo
nên cuốn sách đó. Bạn không thể hiểu toàn bộ
cuốn sách nếu không biết rõ trình tự các phần.
Nếu quy tắc 2 hướng bạn chú ý đến tính chỉnh
thể, thì quy tắc 3 lại hướng bạn tới tính phức tạp
của cuốn sách. Bạn dễ dàng nhận ra các phần
chính của một cuốn sách ngay khi bạn nắm được
nội dung cốt lõi. Nhưng bản thân mỗi phần này
cũng rất phức tạp và có cấu trúc nội tại riêng mà
bạn cần tìm hiểu. Do đó, quy tắc 3 không chỉ liên
quan đến việc liệt kê các phần trong sách, mà còn
bao hàm việc lập dàn ý từng phần, coi đó là
những tập hợp con mà mỗi phần lại có tính chỉnh
thể và phức tạp riêng.
Bạn có thể hình dung về quy tắc 2 và 3 như
sau:
- Theo quy tắc 2, bạn phải nói rằng: Toàn
bộ cuốn sách nói về…
- Tiếp đó, áp dụng quy tắc 3, bạn phải trình
bày được: (1) Tác giả đã thể hiện nội dung cuốn
sách qua mấy phần chính. Trong đó, phần đầu tiên
nói về…, phần thứ hai nói về…, phần thứ ba nói
về…, (2) Phần thứ nhất lại bao gồm mấy nội dung
nhỏ hơn: nội dung đầu tiên xem xét chủ đề X, nội
dung thứ hai bàn về vấn đề Y, nội dung thứ ba đề
cập đến Z…, (3) Trong nội dung đầu của phần
thứ nhất, tác giả nêu ra mấy luận điểm. Trong đó,
luận điểm một là A, luận điểm hai là B, luận điểm
ba là C,… và cứ tiếp tục như vậy.
Tất nhiên là dàn ý trên chỉ là công thức tham
khảo. Nhưng với người biết cách đọc, họ sẽ thực
hiện dàn ý đó như một thói quen tự nhiên và dễ
dàng. Có thể họ không cần viết hay nói ra mọi thứ
một cách rõ ràng, nhưng nếu được yêu cầu tường
thuật lại cấu trúc cuốn sách thì có thể họ sẽ làm
gần giống công thức chúng tôi nêu trên.